Sau khi nghe Tiểu Tiêu tự báo danh tánh, đại sư huynh Cơ Ngọ Thất dường như không giữ được vẻ lịch sự tao nhã thường ngày. Bản tính khó dời, hắn khẽ quát lên: “Cái gì? Ngươi dám giả mạo thái sư tổ Phù Tông của chúng ta! Thật to gan!”
Tiểu Tiêu nghe vậy thì ngẩn người, sửng sốt.
Nhị sư tỷ đứng bên cạnh khẽ nói: “Sư huynh, huynh quên lời sư phụ dặn rồi sao? Phù Tông chúng ta không thu nhận những kẻ hô to gọi nhỏ, vô lễ. Bộ dạng này của huynh, nếu bị thái sư tổ nhìn thấy, e là sẽ bị trách phạt, thậm chí bị trục xuất khỏi sư môn!”
Cơ Ngọ Thất nghe xong, lập tức hạ giọng, cố ý nhỏ nhẹ, nói: “Tiểu cô nương, ngươi giả mạo thái sư tổ Phù Tông, có phải vì lý do khó nói nào không? Hãy nói ra xem, để tại hạ xem có thể giúp gì cho ngươi hay không?”
Bộ dạng này của hắn quả thực rất giống phong thái của Đường Hữu Thuật. Xem ra sư phụ hắn đã nghe theo lời dặn của Ngụy Kiếp, không ít lần uốn nắn tính tình đồ đệ, bỏ công sức không nhỏ.
Song, Tiểu Tiêu chẳng màng khen ngợi đại sư huynh trở nên văn nhã, khí chất hơn người. Nàng nhìn cảnh tượng trước mắt, chỉ cảm thấy đỉnh đầu toát khí lạnh. Nàng thận trọng hỏi: “Thái sư tổ của các ngươi cũng tên Thôi Tiểu Tiêu sao? Hiện tại… bà ấy đang ở đâu? Còn sư phụ các ngươi thì sao?”
Câu hỏi này khiến Cơ Ngọ Thất ngẩn ra, hắn nhíu mày đáp: “Ai chẳng biết thái sư tổ Phù Tông, Thôi tông sư, đã quy tiên hai trăm năm trước. Còn sư phụ ta, cách đây không lâu cũng đã tọa hóa viên tịch. Ngươi hỏi vậy là có ý gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT