Lời chế nhạo lan truyền khắp nơi, cuối cùng cũng đến tai Thiên mẫu Thánh nữ Vinh Dao. Bà gọi nhi tử Động Uyên đến, hỏi tại sao hắn lại để danh tiếng của mình ở nhân gian trở nên tệ hại đến vậy.
Động Uyên vốn không màng đến chút hương hỏa phúc duyên nơi trần thế, nhưng việc Ngụy Kiếp đứng sau giở trò lại khiến hắn không thể chấp nhận. Trong mắt hắn, Ngụy Kiếp chính là chướng ngại lớn nhất giữa hắn và Uy Phượng.
Nhớ lại khoảnh khắc Uy Phượng kiên quyết đoạn tuyệt tình cảm với hắn, Động Uyên tự hỏi, nếu nàng không phải đã di tình biệt luyến, sao có thể cắt đứt mọi liên hệ với hắn một cách dứt khoát như thế? Nghĩ đến đây, sắc mặt Động Uyên không còn thanh thản, chỉ lặng lẽ không đáp. Là mẫu thân, Vinh Dao chỉ cần nhìn qua đã biết nhi tử mình đang vướng mắc điều gì.
Bà cho rằng nếu không nói rõ chuyện của Uy Phượng, Động Uyên sẽ mãi không chịu từ bỏ hy vọng. Vì thế, Vinh Dao lạnh lùng lên tiếng: “Ngươi cũng đã thấy, thánh quang của Ma tộc trở lại, huyết mạch vốn đã đứt đoạn của Ma tộc nay được tu bổ. Nếu không có chân thần tự nguyện hiến hồn phách để tẩm bổ, thần mộc của Ma tộc tuyệt đối không thể khô héo mà tái sinh! Ngươi vẫn chưa hiểu sao? Uy Phượng đã không còn nữa. Nàng dùng hồn phách của mình để giúp Ma tộc phục hưng. Dù nàng còn tồn tại, Thiên Đạo cũng sẽ trừng phạt, đánh tan nàng thành mây khói!”
Lời của Thiên mẫu như lưỡi dao sắc, đâm thẳng vào điều Động Uyên luôn lảng tránh, không muốn thừa nhận. Hắn tuyệt đối không tin Uy Phượng lại cam tâm tình nguyện hy sinh hồn phách vì đám Ma tộc dung mạo xấu xí kia! Dù đó là sự thật, chắc chắn cũng do có người bức bách nàng. Và kẻ đứng sau hãm hại Uy Phượng, ngoài Cổ Viêm Đế Quân, còn có thể là ai?
Chỉ vì muốn đối đầu với hắn, Cổ Viêm Đế Quân đã dùng mọi thủ đoạn! Hắn dám hãm hại Uy Phượng, khiến nàng và Động Uyên vĩnh viễn không thể gặp lại! “Cổ Viêm Đế Quân… Không, là Ngụy Kiếp! Nếu ta không khiến ngươi hồn phi phách tán, sao có thể giải mối hận trong lòng?” Nghĩ đến đây, Động Uyên giận dữ đến mức bạch ngọc dưới chân khẽ rung động, trong chớp mắt đã nứt ra vài đường.
Vinh Dao đã rất lâu không thấy nhi tử tức giận đến vậy. Bà bất động thanh sắc, nói: “Động Uyên, đừng khiến mẫu thân thất vọng. Ngươi là con của thần sẽ kế thừa ngôi vị Thiên đế, thống lĩnh lục giới. Nếu còn vướng bận tình cảm nam nữ, làm sao đạt đến thần cảnh tối cao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play