Tông chủ Lữ thấy hai người như có lời muốn nói, bèn kéo Minh Tích Nguyệt rời đi trước, tạo cơ hội cho hai người họ nói chuyện riêng.
Minh Tích Nguyệt lúc rời đi vẫn không quên la hét ầm ĩ, không còn chút phong thái nào như trước.
“Ngươi đừng để người ngoài lừa đi nhé! Ngươi đi rồi là ta sẽ thành người cô độc đó!”
Sau khi hai người họ rời đi, vẻ mặt của Sở Tinh Lan lập tức lạnh xuống, ánh mắt ngưỡng mộ trước đó không còn nữa, chỉ còn lại sự căm hận lạnh lẽo.
“Chúng ta không phải đã sớm cắt đứt quan hệ sư đồ rồi sao? Không biết Trang tiền bối tìm tại hạ có việc gì?”
Sở Tinh Lan tuy bị hệ thống ép buộc phải tiếp cận Trang Hạ, nhưng nếu nói giữa họ không có chút tình sư đồ nào thì cũng là điều không thể.
Trong thế giới xa lạ khiến cậu hoang mang bất an này, Sở Tinh Lan có tình cảm ỷ lại với Trang Hạ như chim non, còn Trang Hạ vì kim đan của cậu cũng giả vờ hỏi han ân cần.
Ít nhất thì bề ngoài, tình sư đồ của hai người họ vẫn coi như chấp nhận được.
Tình sư đồ giữa họ thật thật giả giả, không ai biết rốt cuộc tình sư đồ này có mấy phần thật, mấy phần giả.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play