Một giọng nói lạnh lùng vang lên từ ngoài cửa, kèm theo tiếng cười khẩy. Triệu Sách sầm mặt bước vào.
"Thì ra là đang giả bệnh."
"Khụ khụ!" Tô Dư suýt sặc quả nho, đôi mắt ướt át dâng lên nhìn thấy bộ dạng cười như không cười của Triệu Sách, trong lòng nàng chợt hoảng hốt. Cảm giác lúc này giống hệt như trốn học đi tiệm net bị thầy giám thị bắt quả tang vậy.
Cả phòng hạ nhân đồng loạt quỳ xuống. Xuân Mai quỳ rạp thật thấp, thân mình run rẩy, ô ô ô, thôn cô này quả nhiên là khắc tinh của nàng mà!
Tô Dư hoảng hốt tụt xuống khỏi nệm giường, tự cho là hành động kín đáo khi giấu một đống thoại bản tử (sách truyện) dưới tấm thảm mỏng: "Vương gia, sao người lại đến đây?"
Triệu Sách liếc nhìn tấm thảm mỏng, nhưng không vạch trần: "Nghe nói nàng bị bệnh, bổn vương đến xem một chút."
Tô Dư giật mình, không ngờ Triệu Sách lại biết nhanh đến vậy. Ánh mắt nàng né tránh hai cái, ấp úng nói: "Ta... Ta là bị bệnh..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT