Tối hôm qua một đêm, tuy kinh hãi nhưng không nguy hiểm, nhưng từ sau đêm đó, toàn bộ Đoan Vương phủ đều trở nên cảnh giác. Nhiều người như vậy bảo vệ một người, vậy mà vẫn để xảy ra chuyện nguy hiểm như thế, nếu Vương gia trở về, nhất định sẽ trách họ vô dụng.
Thất Xuyên lập tức cho người đưa tin đến Li Sơn Tây Uyển. Đoan Vương không màng cuộc săn đang giữa chừng, lập tức quay về vương phủ.
Ngọc Am lúc ấy đang uống trà ở Đông sương, vừa ngẩng đầu đã thấy hắn mặc y phục săn bắn màu đen, thậm chí áo choàng còn chưa kịp cởi đã vội vã bước đến trước mặt nàng.
Nàng khẽ mỉm cười, rót một chén trà đưa tới trước mặt hắn:
“Vương gia uống chén trà.”
Kỳ Diệp thấy nàng bình yên vô sự, trong lòng cuối cùng cũng nhẹ nhõm, nhận lấy chén trà uống một hơi cạn sạch, lúc này mới cởi áo choàng ngồi xuống cạnh nàng, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nàng. Tuy sắc mặt nàng bình tĩnh, nhưng hắn vẫn nhìn ra, sau một đêm kinh hoảng, nàng tiều tụy đi không ít.
Hắn siết chặt tay nàng, nhíu mày nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play