Hai ngày sau, Kỳ Diệp quả nhiên rời phủ đi Li Sơn Tây Uyển săn thú. Các vương gia, hoàng tử, hoàng tôn trong thành đều cùng tham gia, vì đợt thu săn mỗi năm chỉ có một lần, nên cực kỳ long trọng. Ngay cả Khánh Vương đang bị cấm túc trong phủ cũng phá lệ được ra ngoài góp mặt.
Li Sơn Tây Uyển không chỉ có nai và hồ, mà còn có lợn rừng và báo. Kỳ Diệp đi săn, trái lại khiến Ngọc Am không yên lòng. Nàng đích thân chuẩn bị hành lý cho chàng, dặn dò kỹ càng mới yên tâm tiễn chàng đi.
Thất Xuyên và Hồng Diệp đều lưu lại Tử Vi Uyển. Do Tử Vi Uyển toàn là nữ quyến nên Thất Xuyên chỉ trực ban ngày, ban đêm vẫn quay về Phác Ngọc Hiên nghỉ ngơi.
Ngọc Am vì sức khỏe mệt mỏi, chỉ đi dạo trong vườn của phủ, cũng không ra ngoài.
Nàng vừa hái được một bó cúc thu trong hoa viên thì nghe nha hoàn báo An Vương phi đến thăm. An Vương phi xưa nay hiền hòa, lại có quan hệ tốt với nàng, nên nàng lập tức cho mời vào.
Dung Yên Nhi bước vào Tử Vi Uyển, ánh mắt đảo một vòng rồi cười nói: “Vườn của ngươi cũng rộng thật. Cả ngày không ra ngoài, chẳng lẽ không cảm thấy buồn chán sao?”
Ngọc Am mời nàng ngồi, sai người dâng trà rồi cười đáp: “Làm gì còn thời gian mà buồn chán, sự vụ trong phủ nhiều lắm. Chỉ tính chuyện kiểm tra sổ sách thôi cũng chẳng bao giờ hết được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT