Nghe được những lời ông cụ nói như vậy, Phó Tư Nhã chẳng những không bị cảm động, ngược lại giống như nghe được một câu chuyện cười vậy.
“Ông ngoại giao cho tôi Phó Thị để quản lý, là bởi vì tôi xuất sắc, tôi khiến người khác bớt lo sao?” Giọng nói của Phó Tư Nhã châm chọc.
“Ông để cho tôi đi quản lý Phó Thị, không phải bởi vì cái tên phế vật Phó Sâm đó chỉ biết hưởng lạc à, căn bản là không hiểu quản lý một công ty là như thế nào!”
“Nếu như Phó Sâm cũng có thiên phú quản lý công ty, chẳng sợ nó vẫn chưa trưởng thành thì ông ngoại sẽ giao sản nghiệp trong nhà cho nó quản lý rồi đúng không?”
“Dù sao thì Phó Sâm mới là cháu đích tôn của ông, còn tôi chỉ là một đứa cháu ngoại. Là con gái cũng là bên ngoại, về sau cũng sẽ gả ra ngoài.”
“Tôi đầu tắt mặt tối vì Phó Thị mà chịu khó làm việc, lại không chiếm được cái gì hết. Ông ngoại căn bản là không muốn đưa cho tôi cổ phần và thực quyền của Phó Thị.”
"Nói đến cùng, chính là vì để tối quản lý công ty đâu vào đấy. Đợi đến khi Phó Sâm trưởng thành, trực tiếp đưa để Phó Sâm tiếp nhận chứ gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT