Kiều Song Âm nhìn quanh viện lạc yên tĩnh vắng vẻ, buột miệng nói: “Tiểu Trường Sinh, hoàng hậu các ngươi có phải không ưa gì đứa con nuôi này không? Bằng không nơi này làm sao đến cả hạ nhân cũng chẳng thấy một mống, còn thua cả Phạn Thiên Cốc chúng ta.”
Trường Sinh đảo mắt một vòng, lấy tay che miệng, ra vẻ không muốn để ai moi được lời.
Khương Mặc, với tư cách là cao thủ mười phần trong mảng “cung đấu kịch”, lập tức thần thần bí bí: “Chắc chắn rồi! Nhìn cái tên tam hoàng tử kia hung hăng ngang ngược, dám ức hiếp huynh trưởng ruột thịt, nhất định là được hoàng hậu ngầm sai khiến. Không chừng sinh mẫu của đại hoàng tử đã bị hoàng hậu…” Nàng nheo mắt, làm động tác cắt cổ đầy ám chỉ.
Trường Sinh ngồi bên cạnh thấy hai người nói chuyện linh tinh đến mức này, cuối cùng cũng nhịn không được mà lên tiếng: “Các ngươi đừng đoán bậy đoán bạ, tuy hoàng hậu không tốt lắm với đại hoàng huynh, nhưng mấy chuyện giết người thì không thể nói linh tinh!”
Khương Mặc lập tức hứng thú: “Vậy ngươi nói xem vì sao tam hoàng huynh lại ức hiếp đại hoàng huynh? Lẽ nào đại hoàng tử cũng chẳng ra gì?”
“Không hẳn vậy.” Trường Sinh gãi mũi, hơi lúng túng: “Chỉ là mẫu phi của đại hoàng huynh vốn là phàm nhân, tam hoàng huynh cho rằng huynh ấy xuất thân thấp kém, không xứng làm hoàng tử như người khác.”
“Hơn nữa hoàng thất họ Cơ đều là thiên linh căn truyền thừa, chỉ có đại hoàng huynh là tạp linh căn, không thể dung hòa với cả hoàng thất. Đến cả phụ hoàng cũng chẳng ưa nổi huynh ấy…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT