Tiếng thét chói tai của tỳ nữ vang lên, nước trong hàn trì bắn tung tóe, theo đó là tiếng kêu cứu vọng ra rõ mồn một.
Khương Mặc và mấy người bên cạnh không hẹn mà cùng liếc nhau một cái, gần như theo bản năng nhấc chân chạy nhanh về phía phát ra âm thanh.
Kết quả vừa đến nơi, liền thấy một nam tử vận cẩm bào quý tộc đang đứng bên bờ hàn trì cười ha hả, tiếng cười tràn đầy ác ý và giễu cợt.
“Ngươi là thứ nghiệt chủng giả vờ cao quý khiến bản hoàng tử chướng mắt, hôm nay chính là cho ngươi một bài học. Dưới hồ là hàn băng ngàn năm, cho ngươi tỉnh táo một phen.”
Dứt lời, hắn còn cao ngạo đảo mắt một vòng nhìn quanh, ánh mắt tràn đầy khinh miệt: “Còn không mau cút? Để xem ai dám xuống đó cứu hắn!”
Đám thị vệ qua đường quanh đó vừa nghe thấy, lập tức cúi gằm mặt, giả như không thấy gì, vội vã rảo bước rời đi, sợ chỉ cần chậm một nhịp liền vạ lây đến thân.
Thấy cảnh đó, sắc mặt vị hoàng tử kia càng đắc ý, ngẩng cao đầu dẫn theo một đám tùy tùng oai phong rời khỏi bờ hồ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT