“Ta ba… ngươi bảy?” Ô Trường Phong còn chưa phản ứng kịp.
Khương Mặc vừa lục lọi túi trữ vật của tên đại hán, vừa bất mãn nói: “Chứ còn gì nữa? Hai chúng ta cùng xử lý kẻ kia, ta mới là người ra tay chính, ngươi chẳng qua chỉ phối hợp diễn trò một chút thôi, chẳng lẽ còn muốn chia năm năm à?”
Ô Trường Phong nghe ra nàng đang nói tới việc chia chiến lợi phẩm, vội vàng xua tay: “Không cần không cần, ngươi cứ cầm hết đi, ta không lấy…”
Khương Mặc lục hồi lâu mà chẳng thấy món gì ra hồn, bèn có chút ghét bỏ đưa túi trữ vật trả lại cho Ô Trường Phong.
“Gã kia là con bạc nghiện nặng, túi trữ vật toàn loại hạ phẩm, chẳng có món gì đáng giá, còn có cả mấy tờ giấy nợ, thôi ngươi giữ lấy đi, ta phải mau đi đây.”
Vừa nói nàng vừa định rời đi. Ô Trường Phong thấy nàng sốt ruột như vậy, đâu nỡ để tiểu ngoại tôn nữ mới nhận mặt đã phải chia xa.
Lão lại nhét túi trữ vật trả lại vào tay nàng: “Ngươi cầm đi, ta không cần.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT