Hiện tại, Khương Mặc đâu còn vẻ linh động, tươi sáng như ban nãy, gương mặt nhỏ nhắn vàng vọt như nến, tóc tai bù xù, y phục vá chằng vá đụp, vừa nhìn đã biết cùng một giuộc với Ô Trường Phong.
Ô Trường Phong cũng không biết Khương Mặc đang giở trò gì, nhất thời lúng túng không rõ nên phản ứng ra sao.
Khương Mặc rụt rè cúi đầu, giọng đầy sợ hãi mà cầu xin đại hán: “Vị đại ca này, ngài bớt giận đi mà… Đây là gia gia của tiểu nữ, tuổi cao mắt kém, vô tình va phải ngài, thật sự là lỗi của chúng ta. Cầu xin ngài rộng lượng, tha cho gia gia của ta.”
Tên đại hán thấy Khương Mặc trông yếu đuối nhút nhát, trên người chẳng có chút linh khí nào, trong lòng không khỏi mừng thầm, nghĩ bụng lại vớ được một quả hồng mềm rồi.
Hắn trừng mắt hung ác: “Tha là tha cái gì?! Con nha đầu nhà ngươi là cái thá gì mà dám lên tiếng? Hôm nay các ngươi không bồi thường linh thạch thì lão tử đánh chết lão già này!”
Vừa nói vừa nắm chặt cổ áo Ô Trường Phong, còn giơ nắm đấm lên dọa nạt.
Ô Trường Phong thấy cháu ngoại mình bị hung hăng doạ nạt, suýt chút nữa không nhịn được mà quên luôn vở diễn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play