Từ Lộc Minh không nuốt lời, ngay hôm sau liền lấy một lượng lớn quả vải từ trong không gian ra. Ngoài phần để lại trong nhà và một ít để biếu tặng người thân quen, hắn còn chia cho các thuộc hạ của mình mỗi người một ít.
Đám người Tiền Quý thì không ngạc nhiên lắm. Trước kia lúc Từ Lộc Minh tới Lĩnh Nam hay ở Trường Phong huyện, mỗi lần đều mang chút quả vải về cho bọn họ nếm thử, nên bọn họ ít nhiều cũng từng được ăn loại quả quý này.
Nhưng đám người Dương Hưng thì khác hoàn toàn.
Lúc trước theo Cao Đông Bảo, ngay cả lúc hắn ăn thịt cũng chẳng cho họ húp chút canh thừa. Thế mà giờ đây, Từ Lộc Minh không những tự bỏ tiền túi ra mua quả vải mà còn chia cho bọn họ một phần. Đây là loại quả mà ngay cả những quý nhân quyền cao chức trọng trong kinh thành còn chưa chắc đã được ăn, vậy mà nay bọn họ lại được nếm trước!
Mấy hán tử cao lớn, da dày thịt thô, vậy mà lúc này mắt ai nấy đều đỏ hoe:
“Lão đại, đi theo ngươi đúng là quá tốt rồi...”
Không khổ, cũng không mệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT