Mấy đêm liền, Từ Lộc Minh thường xuyên từ trong mộng giật mình tỉnh giấc. Có hôm tỉnh dậy giữa đêm, xung quanh yên ắng đến mức không nghe nổi một tiếng động, im ắng đến mức như thể cả thế giới đã bị bỏ rơi, chỉ còn lại một mình hắn trôi dạt trong tĩnh lặng lạnh lẽo ấy.
Sự cô đơn ấy như từng đợt thủy triều dâng lên trong lòng, khiến hắn gần như bật khóc.
Không muốn để bản thân trở nên yếu đuối, hắn tự ép mình phải bận rộn, để không còn thời gian buồn bã.
Mộc Lan từng nói sau này muốn làm thực nghiệm trong không gian của hắn, nhưng trong không gian ấy ngay cả một mái nhà cũng chưa có. Hắn không thể để nàng phải màn trời chiếu đất mà làm thực nghiệm được.
Mặt khác, chỗ ở cũng phải sớm được sắp xếp ổn thỏa. Chờ Mộc Lan lớn thêm một chút, còn có thể cùng nàng đi dạo khắp nơi, coi như là kỳ nghỉ.
Nghĩ vậy, diện tích không gian hiện tại rõ ràng là không đủ dùng, cần phải thăng cấp thêm. Nhưng muốn thăng cấp, thì không thể ngưng việc kiếm tiền.
Khương Tô Mộc từng giúp hắn tính toán một lượt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT