Khương Tân Di ngẩn người: “Ta khi nào có bí mật?”
Từ Lộc Minh im lặng nhìn y, đôi mắt như cất giấu một dòng suối tủi thân, dường như chỉ cần ai đó đụng khẽ là nước mắt sẽ ào ra. Ánh mắt kia vừa đáng thương lại khiến người ta đau lòng.
Khương Tân Di kéo hắn vào lòng, nhẹ nhàng xoa đầu hắn, rồi lại vuốt ve khuôn mặt hắn như dỗ dành tiểu hài tử: “Vậy ngươi phải nói chứ, ngươi không nói, ta sao biết mà giải thích cho ngươi?”
Ánh mắt Khương Tân Di ôn nhu như nước mùa xuân, dịu dàng đến mức khiến người muốn chìm đắm mãi không thoát ra. Từ Lộc Minh đầu óc còn chưa tỉnh rượu, rầu rĩ mà nói:
“Ngươi... với Phó Tịch…”
Tên này vừa thốt ra, Khương Tân Di vừa tức vừa buồn cười, thiếu chút nữa tưởng rằng mình phạm phải tội lỗi tày trời gì.
“Chỉ vì chuyện này thôi sao.” Y nhéo mặt Từ Lộc Minh một cái, mềm giọng nói, “Từ Lộc Minh, ngươi có phải đã quên mất chuyện gì không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play