Phố Tây vốn chẳng đáng giá là bao, nhưng khi Từ Lộc Minh mở miệng muốn mua, huyện lệnh chẳng nói hai lời, liền dứt khoát bán hết cho hắn. Vừa cầm được khế đất, Từ Lộc Minh liền lập tức tìm người đến xây xưởng. Có tiền, có vật liệu, tiền công cũng trả đủ không thiếu đồng nào – hoàn thành xong một hạng mục, là tính tiền ngay tại chỗ. Nhân công làm việc nhanh nhẹn, chẳng bao lâu sau, những ngôi nhà chỉnh tề đã mọc lên ở vùng đất ấy
Đám người ăn không ngồi rồi trong trấn thấy vậy liền xôn xao bàn tán. Từ Lộc Minh dựng một tấm bảng chiêu mộ trước chợ thực phẩm:
“Xưởng xà phòng thuốc Tây Bắc - không phân biệt ca nhi, hán tử, nữ nhân – lương tháng 500 văn.”
Nghe vậy, mọi người không khỏi cười cợt: “Gạt người à? Nhà ai mở xưởng lại trả cao như vậy?”
“Ai đều được nhận? Cùng chen chúc làm việc thủ công, nghe là biết không phải chỗ đứng đắn.”
“Xà phòng thuốc là cái gì? Là bồ kết nấu thuốc sao?”
Chiêu mộ người làm không mấy thuận lợi, vì “Xưởng xà phòng thuốc Tây Bắc” nghe lạ hoắc, lại thêm Từ Lộc Minh chẳng phải người bản địa, ai nấy đều còn dè chừng, chưa ai thực sự tin tưởng xưởng này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play