Khương Tân Di lặn lội đường xa đến Tây Bắc, một thân mệt mỏi, nếu nói trong lòng không hề oán thán thì thật sự là nói dối.
Từ lúc xuyên đến thế giới này, hắn chưa từng đi xa nhà, chứ đừng nói đến nơi như Tây Bắc – đất tuyết băng giá, đường sá gập ghềnh, cách quê nhà cả vạn dặm.
Cả đoạn đường đầy chông gai đã sớm mài mòn hết khí thế quyết tâm ban đầu của hắn. Nếu không phải đã đi được nửa đường, lại thêm trong lòng vẫn còn chút lửa muốn gặp một người nào đó, e là hắn đã sớm quay về rồi.
Vậy mà giờ đây, người kia lại đang khóc sướt mướt trước mặt hắn, từng giọt nước mắt trong suốt rơi xuống, rơi thẳng vào lòng hắn, khiến tim hắn như bị giật từng hồi tê tê dại dại.
Khương Tân Di bỗng cảm thấy, chỉ vì những giọt nước mắt này của Từ Lộc Minh thôi, nửa tháng vất vả của hắn… cũng hoàn toàn đáng giá.
“Khóc cái gì chứ?”
Về đến doanh trại của Từ Lộc Minh, Khương Tân Di thấy hắn vẫn còn đang rơi nước mắt, bèn đưa tay giúp hắn lau đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT