Nhắc đến Phượng Minh phong chủ, Lục Tục khẽ hỏi: “Phượng Minh Phong sau này sẽ ra sao?”
Ngón tay ấm nóng dịu dàng vuốt ve khóe môi cậu: “Sinh tử có số, luân hồi vô tận. Nàng tuy không vượt qua kiếp nạn Thiên Đạo giáng xuống, nhưng đã tu thành nguyên thần, hồn phách sẽ không tan về thiên địa. Ba hồn bảy phách của nàng sẽ tái nhập luân hồi, không cần vì nàng mà buồn.”
Buồn ư? Lục Tục chẳng có ý đó. Chỉ là Phượng Minh phong chủ và Âu Dương sư tỷ luôn đối xử tốt với cậu, khiến cậu không khỏi cảm thán khi họ hương tiêu ngọc vẫn.
Môi mỏng khẽ cong, ra hiệu cậu ổn, không muốn sư tôn lo lắng. Cậu đâu phải kẻ yếu đuối như y tưởng!
Ngón tay y khựng lại, tia u ám trong mắt phượng càng sâu. Y dồn hết sức kìm nén dục niệm cuồng bạo, như lửa cháy thiêu đốt ngũ tạng, suýt đốt sạch lý trí và lễ nghi thành tro tàn. Ý muốn chiếm đoạt đào nguyên ngày càng mãnh liệt, như lửa cháy lan đồng, khó dập tắt.
“Đạo quân,” ngoài cửa vang giọng cung kính, “Tông chủ triệu tập các phong chủ, cùng bàn việc xử lý hậu quả của Phượng Minh Phong.”
“Bổn tọa biết rồi,” y lạnh lùng đáp, nhưng giọng lập tức chuyển thành xuân phong ấm áp, “A Tục, chải chuốt một chút, theo vi sư đến chủ phong.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play