Lục Tục thoáng nghi hoặc. Phương Hưu thề thốt gì mà không thể nói, hay như Liễu Trường Ký, hắn có giới hạn riêng, không muốn tiết lộ? Nhưng nếu cậu đoán đúng, hắn sẽ không cố ý giấu diếm.
Cậu hỏi: “Sư tôn lúc trẻ, có một người vợ yêu thương sâu đậm?”
Phương Hưu gật đầu, ngầm thừa nhận.
“Người ấy… đã qua đời? Sư tôn yêu nàng đến tận xương, đến nay vẫn không thể quên?”
Phương Hưu quay đi, im lặng, nhưng vẫn ngầm xác nhận. Vì sao người ấy ra đi? Hắn không nói, Lục Tục chỉ có thể tự suy đoán.
Cậu chợt nhớ hôm trò chuyện với Tiết Tùng Vũ và Vu Hưng về Hí Xuân Phong. Khi ấy, Phương Hưu và sư tôn tỏ ra bình thản, như chẳng bận tâm những tin đồn phong nguyệt. “Người ấy… khi các ngài còn tu vi thấp, gặp nạn trong bí cảnh, ngoài ý muốn qua đời?”
Phương Hưu đưa mu bàn tay che miệng, vẫn trầm mặc. Nhưng thái độ không phủ nhận đã nói lên tất cả. Lục Tục thở dài. Hí Xuân Phong chín phần hư cấu, một phần tin đồn vô căn cứ. Chuyện xưa chi tiết ra sao, Phương Hưu không kể, cậu cũng không muốn đoán thêm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play