Lúc này, Tô Điệp từ bụi hoa bên cạnh nhảy ra, vẻ mặt đầy hóng hớt nhìn Giang Thời Trà: “Trà Trà, cậu với Tô Dao là chuyện gì vậy? Mình nghe mà ngơ ngác luôn đấy. Cậu mắng cô ấy thảm vậy mà cô ấy chẳng giận, còn muốn làm bạn với cậu, kỳ lạ quá rồi đấy.”
Giang Thời Trà liếc cô một cái: “Ai mà biết được. Mà cậu trốn ở đó từ bao giờ thế? Mình không phát hiện ra luôn.”
Tô Điệp lè lưỡi, gương mặt lộ ra nụ cười tinh quái:
“He he, thấy hai người cứ thần thần bí bí, mình định trốn xem thử thôi, ai ngờ lại nghe được chuyện chấn động thế. Mình giấu kỹ lắm đấy nhé, nếu không phải thấy Tô Dao bỏ chạy, mình còn chưa định ló mặt đâu.”
Giang Thời Trà bất đắc dĩ thở dài. Cũng chỉ có Tô Điệp là hay lui tới chỗ này, mới có thể lặng lẽ ẩn mình sau bụi hoa mà cô không hề hay biết. Đổi lại là người khác, cô đã sớm phát hiện ra rồi.
Tô Điệp tuy rất không muốn tách khỏi Giang Thời Trà, nhưng trên xe còn có Tô Dao đang chờ cô về cùng. Cô đành phải nén lại nỗi luyến tiếc và uất ức, từng bước nặng nề đi về phía chiếc xe.
Trên xe, Tô Dao nhìn cô nghi hoặc hỏi: “Vừa rồi cậu đi đâu vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play