Nghỉ ngơi hai ngày, Diêu Hoàng lại đưa Huệ vương gia ra ngoài. Nàng đưa hắn tới chân núi ngắm nhìn tầng tầng lớp lớp lá thu rực rỡ, đưa hắn đến một đạo quán nhỏ không cần leo bậc để dâng hương cầu phúc, cũng đưa hắn đến nhà ngoại tổ phụ hái những quả hồng đỏ rực vừa chín tới sau đợt sương đầu mùa.
Ngoại tổ phụ và mọi người đều bận việc riêng, trong sân lớn chỉ còn lại mình Diêu Hoàng bầu bạn cùng Huệ vương gia.
Dưới mái hiên đặt một cây sào dài chuyên dùng để hái hồng, đầu sào gắn một lưỡi dao hẹp để cắt cuống, kế bên có túi lưới để đựng quả. Nghe thì đơn giản, nhưng cũng cần một chút kỹ xảo, nếu người cầm sào không tinh mắt, quả hồng có thể rơi thẳng xuống đất, bị nứt hoặc dập nát.
Diêu Hoàng giơ sào hái được một quả, sau đó đi xa một chút, đưa đầu sào tới trước mặt Huệ vương gia.
Triệu Tuỵ phối hợp lấy quả hồng trong túi lưới ra, to bằng nắm tay hắn.
Diêu Hoàng chống sào chạy lại, nhẹ nhàng bóp thử quả hồng trong tay hắn, nói:
“Quả này cũng có thể ăn rồi, nhưng mang về phủ phơi trên bậu cửa hai ngày sẽ ngọt hơn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play