Mùng 5 tháng 8, sau bữa sáng, Diêu Hoàng liền đẩy xe lăn đưa Huệ Vương gia ra ngoài, giao hành lý của hai viện cho Thanh Ải, A Cát cùng vài người khác thu dọn.
Đám thị vệ cải trang thành tiêu sư của vương phủ đã chờ sẵn ngoài phố, vẫn là bốn chiếc xe ngựa như lần trước. Cảnh tượng này khiến láng giềng hai bên đường hoặc kéo lại gần xem náo nhiệt, hoặc đứng xa xa trước cửa nhà mà ngó sang.
Diêu Hoàng cùng Huệ Vương gia đi dọc bờ sông lần cuối, giống như hôm đầu tiên ra ngoài khi mới đến trấn, gặp ai chào hỏi đều do Diêu Hoàng ứng đối, Huệ Vương gia chỉ ngồi yên lặng là được. Nhưng cũng có điểm khác xưa — nay sắc mặt Huệ Vương gia đã sáng sủa như ngọc, không còn trắng bệch như lúc đầu, thần sắc cũng điềm tĩnh thanh thản, không còn u ám như khi ấy.
Mọi người đều bận rộn, Diêu Hoàng cũng đưa Kim Bảo ra ngoài, lúc thì lon ton chạy phía trước, lúc lại sáp đến bờ sông ngửi ngửi, ngẩng đầu thấy chủ nhân đi xa rồi thì mới ba chân bốn cẳng chạy theo.
Phía trước chính là cây cầu đá nằm ở rìa phía đông. Diêu Hoàng định đưa Huệ Vương gia qua cầu, đi một vòng rồi quay lại là vừa kịp lên xe.
Không ngờ Kim Bảo lại chạy đến gốc cây bên cầu, ngay khi Diêu Hoàng và Huệ Vương gia đưa mắt nhìn sang thì nó thản nhiên giơ chân sau lên, tè một bãi rõ dài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT