Dựng bia có thể lưu danh thiên cổ, hoành phi tán từ do hoàng thượng ngự ban cũng có thể truyền đời làm trấn trạch chi bảo, quang tông diệu tổ.
Hai vị tể tướng thân cư miếu đường mà còn chưa từng nhận được vinh sủng như thế, giờ nhìn hai vị công công khiêng hoành phi từ bậc thềm cao cao bước xuống, lại nhìn bốn chữ “Nhất tâm vị dân” do chính tay Vĩnh Xương Đế đề bút ngày càng gần, các vị đại thần ngồi hàng đầu đều hiện vẻ hâm mộ lộ liễu.
Hoành phi cuối cùng dừng lại trước mặt Từ Đông Dương.
Từ Đông Dương ngẩng đầu, trên gương mặt đen sạm vì hai năm qua bôn ba sơn dã — thậm chí còn đen hơn cả hai vị vương gia — lặng lẽ rơi xuống hai hàng lệ. Ngẩng lên nhìn quân vương trên cao, hắn chậm rãi cất lời, cố nén nghẹn ngào:
“Lời hoàng thượng dạy bảo, vi thần khắc cốt minh tâm, cả đời này quyết giữ một lòng vì dân. Chỉ là thánh ân quá nặng, vi thần thực không dám nhận.”
Chẳng ai phát hiện, sau câu nói đó, Huệ Vương ngồi trên xe lăn cụp mắt xuống thêm một tấc.
Vĩnh Xương Đế chỉ mỉm cười nhìn Từ Đông Dương, ôn hòa nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play