Hôn hôn ôm ôm như vậy, Triệu Tuỵ bị vương phi trong lòng quấy rầy đến khó chịu.
Diêu Hoàng cũng chẳng dễ chịu gì, chỉ là nàng không kiềm chế giỏi như Huệ Vương gia, lại xấu hổ không tiện mở miệng. Trán tựa lên vai Huệ Vương gia, nàng lặng lẽ cọ cọ, âm thầm tính toán, muốn ép hắn đến mức không nhịn được mà chủ động ra tay.
Triệu Tuỵ chỉ cảm thấy vương phi như lại nhét đầy một tay pháo hoa vào lòng hắn — hai phu thê đều muốn ngắm cảnh pháo hoa rực rỡ nở bung giữa trời đêm, nhưng vương phi tuổi còn nhỏ, có thể bồng bột buông thả, hắn thì không thể chiều nàng như thế được.
Dù chỉ có một tia khả năng sẽ làm tổn thương đến vương phi và hài tử, Triệu Tuỵ cũng tuyệt đối không động vào.
“Được rồi, đừng nghịch nữa.” - Triệu Tuỵ một tay ôm lấy vương phi, tay kia vòng ra chắn nàng lại, ngăn nàng tiếp tục cọ quậy làm loạn trên người mình.
Vương phi vốn nói năng to gan, nhưng thật ra mặt mũi rất mỏng, bị cản lại liền vừa thẹn vừa giận. Nàng ngẩng đầu, cắn ngay lên vành tai Huệ Vương gia.
Triệu Tuỵ thậm chí còn mong nàng cắn mạnh thêm chút nữa, tốt nhất là đau đến mức khiến hắn quên đi những động tác cố tình hành hạ ban nãy của nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play