Trước khi hồi kinh, Diêu Hoàng đẩy xe lăn đưa Huệ Vương gia ra ngoài, định đi dạo ngắm lại núi non sông nước bên ngoài hành cung một lượt.
Nàng mới hoài thai độ bốn tháng, bụng chỉ hơi nhô lên một chút, gần như chẳng cảm thấy gì khác thường. Đừng nói là chậm rãi đẩy xe lăn dạo chơi như thế này, có bảo nàng chạy cũng chạy được, chỉ sợ Huệ Vương gia chịu không nổi loại “kích thích” này mà thôi.
Thu dương ấm áp, trong nắng mang theo một làn gió mát mẻ nhè nhẹ. Diêu Hoàng vừa đi vừa trò chuyện với Huệ Vương gia:
“Cũng gần một tháng rồi, vườn nuôi hươu trong phủ chắc đã xây xong từ lâu rồi nhỉ?”
Huệ Vương gia từng săn được một con hươu cái lông đỏ rực rất đẹp, nói là mang về nuôi. Diêu Hoàng rất thích, nhưng lại cảm thấy một con hươu đơn độc quá, không có bạn bầu bạn, thế là nhân dịp du ngoạn Bắc Uyển gặp được Vĩnh Xương Đế, nàng bèn mở miệng xin hoàng đế ban thêm cho một con hươu đực từ vườn thú quý trong cung. Vị hoàng đế ngồi trên thiên hạ ấy tất nhiên là vui vẻ đáp ứng.
Tiếp theo, Huệ Vương gia đích thân vẽ lại địa đồ hậu hoa viên trong vương phủ, tự mình chọn ra một mảnh đất để làm vườn nuôi hươu, chỗ nào cần sửa đổi hắn cũng đánh dấu kỹ càng, rồi sai người đưa bản vẽ về phủ để thợ thủ công xây lại.
Triệu Tuỵ khẽ gật đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT