Lão Thượng thư Nghiêm Luân đã ngoài 60, bước đi vẫn còn nhanh nhẹn, chớp mắt đã rời khỏi công phòng, còn chu đáo khép cửa lại giúp Huệ Vương gia.
Triệu Tuỵ ngồi trên xe lăn, nhìn cánh cửa vừa khép, lại liếc qua hộp cơm bên cạnh đã gần như trống rỗng mà Nghiêm Luân để lại, trong lòng không khỏi nghĩ tới tấu chương kia.
Nghiêm Luân hẳn là không biết hắn cùng vương phi đã tới trấn Linh Sơn tránh nóng, càng không thể đoán được việc hắn tham dự vào đề án khai hoang Linh Sơn. Phụ hoàng…
Triệu Tuỵ khẽ lắc đầu.
Dựa theo tính tình trước khi hắn tới Linh Sơn tránh nóng, hắn cùng phụ hoàng vốn ít khi gặp mặt, có gặp thì phụ hoàng cũng chẳng hàn huyên gì với hắn.
Chuyện hắn đến Linh Sơn tránh nóng vốn dĩ có thể giấu được, là do vương phi nói rằng trước khi đến thăm nhạc phụ nhạc mẫu nên vào cung vấn an phụ hoàng. Nàng còn hỏi nếu phụ hoàng có hỏi đến nơi hai người đi tránh nóng thì có nên nói thật không—tất nhiên là nên rồi, hắn không muốn vương phi vì một chuyện nhỏ như vậy mà bị mang tội khi quân. Sau đó, vương phi lại nói muốn dâng Cửu chế hoàng tinh cho phụ hoàng.
Triệu Tuỵ không thể từ chối, bởi vì nàng cũng đã chuẩn bị cho nhạc phụ nhạc mẫu. Nhạc phụ nhạc mẫu đều có, hắn lại không dâng cho phụ hoàng, chẳng phải là bất hiếu?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play