Huệ Vương gia giữ dáng vẻ lạnh nhạt, rõ ràng không có hứng tiếp khách. Nguồn gốc chiếc ghế da bò cũng đã hỏi xong, nên phu thê Khánh Vương rất thức thời, chủ động xin cáo từ.
Diêu Hoàng thay cho Huệ Vương gia một con dao nhỏ cán gỗ, rồi mỉm cười nói với hai phu thê kia:
“Hiếm khi hai người ghé đến, để ta tiễn tam đệ đệ muội ra tiền viện uống bát trà nhé, cứ để vương gia tự ở đây đắp người tuyết.”
Khánh Vương biết nàng chỉ khách khí, vội khuyên:
“Không cần đâu nhị tẩu, xin cứ giữ lễ, bọn đệ tiện đường ghé Nhã Cư Các một chuyến.”
Diêu Hoàng đỡ Trịnh Nguyên Trinh ra tới mép bờ rồi mới quay lại, vẫn không quên nhiệt tình mời họ có dịp lại ghé chơi.
Khánh Vương và Trịnh Nguyên Trinh lại phải lội tuyết thêm hơn một khắc mới về được xe ngựa của phủ mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT