Dịch Phong dẫn Thẩm Huỳnh một đường bay vào Huyễn Hải. Mặc dù không rõ vì sao nàng cứ nhất định phải đứng trên thân kiếm của hắn, nhưng người đến là khách, Dịch Phong dù nghi hoặc cũng không dám nói gì, bắt đầu giới thiệu tình hình Huyễn Hải.
“Thẩm Chưởng môn, đây là Huyễn Hải.” Hắn chỉ vào biển cả mênh mông vô bờ nói. “Vì mối quan hệ với Dịch gia chúng ta, ven bờ Huyễn Hải không có nhiều linh thú lắm, nhưng càng vào sâu Thiên Quần Đảo thì sẽ nhiều lên.”
Thẩm Huỳnh gật đầu. Quả nhiên chưa đầy một lát, trước mắt đã xuất hiện những hòn đảo nhỏ trải rộng trên biển. Diện tích đảo rất nhỏ, có những hòn trông chỉ như mấy mét vuông đá cuội mà thôi. Dịch Phong cũng không có ý định dừng lại ở đây, vừa giới thiệu sơ qua, vừa bay thẳng về phía trước. Bay được khoảng nửa canh giờ, những hòn đảo nhỏ mới thưa dần, cách vài phút mới nhìn thấy một hòn, hơn nữa diện tích khá rộng lớn.
Đúng như hắn nói, trên đó bắt đầu xuất hiện bóng dáng linh thú, có những con đi ba năm con một nhóm, có con cả trăm con thành đàn. Phần lớn chúng xuất hiện trên đảo, trong nước cũng thỉnh thoảng nhảy ra một con. Mỗi con đều có thân hình rất lớn, từ xa đã có thể nhìn thấy bóng dáng linh thú.
“Con Sư Rống Thú của ta chính là ở hòn đảo lớn kia gặp được.” Dịch Phong chỉ vào một hòn đảo lớn phía bên phải nói.
“Con mèo đó hả?” Thẩm Huỳnh quay đầu nhìn hắn một cái.
Dịch Phong sững sờ một chút, tưởng nàng cho rằng Sư Rống Thú có hình thể nhỏ, vì thế giải thích. “Sư Rống Thú là linh thú thập giai, có thể biến hóa hình thể. Ngày đó Thẩm Chưởng môn nhìn thấy không phải chân thân của nó đâu, thực tế nó còn lớn gấp mười lần con đó nữa kia.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT