Thẩm Huỳnh loanh quanh trên Vạn Thú Phong vài vòng, đến khi con linh thú vừa nãy bị ngất xỉu đã tỉnh lại mà nàng vẫn không tìm thấy cái Truyền Tống Trận lúc nãy đi lên. Đang do dự không biết có nên cứ thế nhảy thẳng xuống không, dù sao ở Vô Địch Phái cũng lên xuống núi kiểu đó quen rồi.
Đột nhiên, nàng lại nhìn thấy ẩn hiện một đạo bạch quang trong khu rừng phía bên phải. Nhớ lại Truyền Tống Trận cũng có ánh sáng trắng nhợt nhạt, lòng nàng vui vẻ, vội vã đi tới. Vén đám lá cây phía trước ra, nàng tức khắc mở to hai mắt.
Thật nhiều… tiền a!
Trước mắt là một sơn động, nhưng cái động này lại được xây dựng bằng linh thạch, ẩn hiện ánh sáng trắng. Vừa lại gần đã có thể cảm nhận được luồng linh khí nồng đậm ập thẳng vào mặt. Thẩm Huỳnh khẽ sờ, Dịch gia quả là thổ hào (đại gia) thật sự! Đột nhiên nàng có cảm giác muốn gọi Ngưu ba ba đến ngay lập tức.
Mang theo tâm trạng tham quan một tòa hào trạch (nhà lớn sang trọng), Thẩm Huỳnh trực tiếp bước vào. Bên trong động còn lớn hơn nữa, trông tựa như một mỏ linh thạch khổng lồ, mặt đất, vách tường khắp nơi đều là linh thạch thượng phẩm. Mặt đất rất bằng phẳng, bốn phía trống rỗng không vật gì, chỉ có chính giữa là một cục… mao đoàn (cục lông) trắng muốt thật lớn.
Ngoài những con có thể ăn được, Thẩm Huỳnh nhớ không nhiều linh thú lắm, nhưng không có bất kỳ con nào trắng thuần khiết đến như vậy. Ngay cả linh thạch trên mặt đất cũng không sánh bằng bộ lông của nó. Trên trán nó còn mọc ra một cái sừng dài trong suốt, lấp lánh.
Nàng theo bản năng liền vươn tay vuốt ve một phen. Con linh thú vừa nãy còn đang ngủ ngon lành, đột nhiên mở mắt, trừng giận dữ nhìn người vừa đến. Bộ lông trắng muốt trên người nó như những mũi gai nhọn xù tung lên, lập tức đứng dậy, cảnh giác nhìn về phía nàng, trong miệng còn phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT