“Ô ô ô… Miêu, hạ lễ, hạ lễ không có rồi miêu…” Li miêu ôm chiếc hộp trên mặt đất, nức nở khóc thương tâm.
Cô Nguyệt bước tới, nhìn vào chiếc hộp đã mở. Bên trong, linh thảo vốn xanh tươi giờ đã khô héo, chỉ còn lại một màu nâu úa. Chàng khẽ thở dài: “Dược thảo này linh khí đã bị hút cạn rồi, ngươi nghĩ thoáng chút.” Chàng vốn cho rằng hồ yêu dùng nó để luyện đan, sẽ không vội vàng sử dụng, nào ngờ nó lại dùng để cứu con. Cuối cùng, bọn họ vẫn chậm một bước.
Li miêu nghe vậy, “Oa!” một tiếng, khóc càng thảm thiết hơn.
Thẩm Huỳnh nghiêng đầu xem xét chiếc hộp trong tay nó, lúc này mới phát hiện bên trong là một củ đã khô quắt, tựa như mất hết nước…
“Củ cải à?”
“Đâu giống củ cải, đây là Tử Hà Huyền Chi.” Cô Nguyệt đính chính.
Nàng tò mò nhéo lá cây nhấc lên, trừ bỏ là màu tím ra, thì củ này giống hệt củ cải vậy.
“Ô ô ô… Không có hạ lễ dâng Vạn Yêu Đại Vương, miêu… Miêu về không được rồi miêu…” Li miêu khóc lóc bi ai.
“Cái kia…” Thẩm Huỳnh ngẩn người, “Ngươi nói Vạn Yêu Vương, sẽ không trùng hợp là một con thỏ đấy chứ?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play