"Lúc trước nếu không phải gã Kim Đan tu sĩ kia xen vào việc người khác, tự mình tìm chết, Huyết Tế Đại Trận của ta cũng sẽ không kéo dài đến tận bây giờ." Nó hừ lạnh một tiếng, cái đuôi hồ phía sau vung lên, quét bay những linh kiếm đang cắm vào mắt trận. Huyết Tế Đại Trận lại lần nữa khởi động. Giữa bạch quang chói mắt, hồng quang lại nổi lên, "Nhưng bây giờ cũng không tệ. Con ta sống lại sau, chỉ cần ăn các ngươi hai đứa, ít nhất cũng có thể trực tiếp kết đan, ha ha ha ha ha ha!"
"Dừng tay!" Mắt thấy Huyết Tế Đại Trận bắt đầu tràn ra từng vệt máu, với tốc độ cực nhanh lan tràn ra bốn phía, đại bộ phận bay thẳng đến hướng trấn nhỏ, Cô Nguyệt trong lòng càng thêm sốt ruột. "Huyết hồ, nếu ngươi dám tàn sát dân trong thành, Huyền Thiên Tông ta nhất định sẽ không tha cho ngươi!"
Huyết hồ cười càng lớn tiếng hơn, "Huyền Thiên Tông thì sao? Ở đây cũng chỉ có hai ngươi, thêm một con li miêu không thành khí. Chỉ cần giết các ngươi, ai biết trận này là do ta bày."
"Cái gì đó..." Đột nhiên một âm thanh vang lên. Giữa trận, Thẩm Huỳnh, người nãy giờ vẫn im lặng, giơ một tay lên. "Ngươi hình như đã quên ta rồi."
"Ngươi là ai?!" Huyết hồ kinh hãi, đột nhiên quay đầu. Kẻ này vào từ lúc nào? Vừa nãy có người này sao? Hơn nữa...
"Vì sao ngươi không sao?" Trong Thượng Cổ Diệt Linh Trận, nàng ta lại có thể hành động tự nhiên! Sao có thể!
"Thẩm Huỳnh!" Cô Nguyệt vui vẻ. Ngọa tào, hắn lại quên mất ngoại quải này cũng tới! "Mau, hủy diệt Diệt Linh Trận này!"
"Gì trận?" Thẩm Huỳnh nhìn ngó xung quanh. Hủy cách nào?
"Cái trên mặt đất ấy, cái ánh sáng trắng xóa!" Cô Nguyệt la lớn, "Dùng những linh kiếm rơi rụng xung quanh, bổ nát những hoa văn hình học trên mặt đất là được!"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play