Quan Gia Tinh bưng ly nước trở về. Ngụy Đình đang nghịch điện thoại, nghe thấy tiếng bước chân của anh, cô ngẩng đầu lên hỏi: “Điện thoại của tôi không có tín hiệu, cuộc gọi khẩn cấp cũng bận. Anh có bị vậy không?”
“Tôi cũng vậy,” Quan Gia Tinh thản nhiên đáp, trên mặt không có vẻ sốt sắng. Ngụy Đình liền đoán anh nhất định có cách khác, quả nhiên nghe thấy anh nói: “Nhưng tôi có hệ thống mạng không dây dự phòng ở đây, cùng với điện thoại vệ tinh, sẽ không mất liên lạc với bên ngoài.”
“Vậy thì tốt quá.” Ngụy Đình vỗ tay, giống như dỗ trẻ con để tăng cảm xúc cho anh: “Vẫn là anh có cách.”
Quan Gia Tinh cười nhạt một tiếng, ý cười đọng lại trong đáy mắt.
Sau khi kết nối được internet, Ngụy Đình đang định vào xem thông báo của học viện thì nhận được điện thoại của Trần Á Tĩnh. Cô không biết khi điện thoại của mình mất tín hiệu, Trần Á Tĩnh đã gọi bao nhiêu cuộc.
“Trời đất ơi – cuối cùng cậu cũng nghe máy!” Tiếng gió rít bên phía Trần Á Tĩnh còn rõ hơn bên Ngụy Đình. “Tôi suýt nữa thì báo cáo cậu mất tích với học viện rồi đấy!”
“Có học sinh nào mất tích không?” Ngụy Đình cũng lo lắng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT