Quả thật Ngụy Đình rất may mắn, nhưng đồng thời cô cũng cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Những lời tâm sự này cô không bao giờ có thể nói ra với bất cứ ai, vì nói ra thì cứ như đang “flex”, như thể không biết điều.
Vì Ngụy Đình nói chuyện úp mở nên những lời này nghe cứ lộn xộn, “Có khi nào anh chưa từng tiếp xúc với cô gái nào khác, nên mới thích tôi không?”
Quan Gia Tinh lần đầu tiên nếm trải mùi vị hối hận. Trước đây sao anh lại nói những lời làm tổn thương Ngụy Đình, giờ nhìn cô ấy tự phủ nhận sức hút của mình, trái tim anh đau như cắt.
Tất cả là tại Đường Thiên Cần đã cướp mất Ngụy Đình của anh. Rõ ràng Ngụy Đình làm việc trong vườn hồng nhà anh, chia tay Từ Phóng xong thì lẽ ra phải đến lượt anh tiếp cận, vậy mà lại để Đường Thiên Cần nhanh chân hơn – lại còn gặp ở ngay nhà anh nữa chứ.
Tất cả là tại Đường Thiên Cần, tất cả là tại Đường Thiên Cần.
Quan Gia Tinh khẽ thở dài, “Trước đây là tôi sai, xin lỗi em. Tôi quá hẹp hòi, chưa hiểu gì về em đã vội vàng đánh giá em rồi.”
“Lý do tôi thích em cũng chẳng liên quan gì đến những cô gái khác đâu – giới thượng lưu ấy mà, ai cũng là quân tử giả dối, hạ lưu và đê tiện. Tình dục là nhu cầu thấp hèn của bọn súc vật, họ lợi dụng nhau để nắm thóp đối phương, chơi trò thị giác, cấu kết làm bậy. Hồi nhỏ tôi từng bị người khác lôi kéo vào một lần.” Nhớ lại ký ức đó, dạ dày Quan Gia Tinh không khỏi quặn thắt, đáy mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn. Lúc đó anh đã nôn mửa ngay tại chỗ, về nhà mơ màng ba ngày. Nửa tháng sau, Quan Gia Tinh gọi người đó đến nhà, ném vào hồ cá sấu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT