Khi đến một cái đầm nước nơi cả đoàn nghỉ chân, Tùng Nhược mới thở hổn hển đuổi kịp, đến cả vẻ ngoài bình tĩnh cũng không duy trì được, vừa thấy Kiều Ngô, cô đã nói:
“Chị không sợ tôi đập vỡ cái máy bay không người lái của chị à?”
“Cứ đập đi.” Kiều Ngô mở mã QR thu tiền trên điện thoại, “Chấp nhận tiền mặt, quét mã, cà thẻ đều được, còn thời gian bị lãng phí của tôi sẽ tính theo giờ.”
“…”
Nửa phút trôi qua không thấy cô gái kia đập gì, Kiều Ngô mới cất điện thoại đi rồi lấy lại bộ điều khiển máy bay không người lái từ tay đối phương. Cô dùng ánh mắt mà người kia đã dùng để đánh giá mình, từ đầu tới chân đánh giá lại đối phương một lượt rồi cười nhạt:
“Em không cần người phục vụ, cũng chẳng tốt hơn ai.”
“Chị!”
“Lúc đầu tôi đã giới thiệu rồi, em có thể gọi tôi là Chủ tịch Kiều, cũng có thể gọi tôi là Kiều Ngô, nhưng đừng gọi tôi là ‘mấy người các chị’.” Kiều Ngô không nhìn cô ấy nữa, cô thu lại máy bay rồi nói tiếp,
“Đừng lấy sự vô lễ làm cá tính.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play