Cơm nước xong xuôi, mấy cán bộ thôn cũng bớt ngại hơn lúc đầu, họ dẫn mọi người đi khảo sát quanh các con đường trong thôn để Kiều Ngô hiểu rõ hơn tình hình thực tế của nơi này.
“Chúng tôi ở đây thật sự quá hẻo lánh.” Bí thư chi bộ thôn thở dài, “Trước đây khi có chương trình xóa đói giảm nghèo, cũng có người xuống dạy chúng tôi trồng trái cây, trồng trà, nhưng vì khoảng cách quá xa nên bán không được, cuối cùng đều thối rữa trong nhà. Người trẻ thì áp lực nhiều, phần lớn đã bỏ đi. Tôi cũng học theo mấy người bán hàng trên mạng livestream vài lần, nhưng với nông sản thế này, chi phí vận chuyển đã là cả một gánh nặng rồi. Nói thật thì chúng tôi không có thương hiệu hay đặc sản gì nổi bật nên cũng chẳng ai muốn mua từ nơi xa thế này. Cứ lặp lại mãi như vậy thì không được. Vùng này vẫn còn được tính là gần đấy, xa hơn nữa là các hộ nhỏ lẻ, nhà càng nằm sâu trong núi. Đất gần chút đã được các nhà thu hồi lại để người già làm chút nông, còn xa hơn là vườn cây ăn quả và cây trà đã bị bỏ không từ lâu rồi.”
Mọi người đi lên cao hơn, sắp bước vào đường núi.
Mấy cụ già đeo sọt, chống gậy đi xuống núi. Thấy một nhóm người ăn mặc chỉnh tề đang đi tới thì giật mình, vội vàng tránh sang một bên.
“Đừng, đừng, đừng!” Kiều Ngô vội bước lên, cô chìa tay ra, “Ông cần giúp gì không ạ?”
Cụ già nhìn bàn tay mềm mại kia thì xua tay nói gì đó bằng phương ngữ mà mọi người nghe không hiểu.
Bí thư thôn bước tới đỡ một tay:
“Họ nói cô cầm không nổi đâu, cẩn thận đừng làm đau tay mình.”
Sợ mình vướng víu, Kiều Ngô lùi lại vài bước nhường đường, nhưng khi thấy bên trong cái sọt lộ ra những đầu rau nhọn nhọn, cô vẫn không nhịn được mà nhẹ nhàng đỡ lấy sọt của cụ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play