Lục Ứng Trì cũng không biết mình làm sao mà đi vào giữa đám đông rồi nhận lấy chai rượu từ tay nhân viên phục vụ.
Đến khi cậu kịp phản ứng thì lòng bàn tay đã ngấm mùi rượu rồi.
Cả người cậu cũng giống như bị hơi rượu làm cho lâng lâng, không phân biệt được đêm ngày nữa.
Cả đời này cậu chưa từng nghĩ sẽ có một trải nghiệm như thế — sẽ có người vì một chuyện nhỏ xíu mà “thưởng” cho cậu, cùng cậu chơi đùa ở nơi này, cùng cậu đua xe, thậm chí còn vì cậu “thua cuộc” mà mua rượu mời mọi người giúp cậu giải tỏa nữa.
Cậu cảm thấy bản thân cũng giống như chai sâm panh trong tay vậy, bùng nổ trong khoảnh khắc ấy, run rẩy mà ồn ào.
Cậu không kìm được mà quay đầu lại nhìn, chiếc xe giữa đường đang quay đầu, sườn mặt của Kiều Ngô trong ánh đèn lấp lánh khiến da đầu cậu tê dại.
“Lục thiếu gia!” Người bên cạnh nhắc, “Đổ rượu đi!”
Lục Ứng Trì hoàn hồn, không vui nói: “Gấp gì chứ, đợi đi.”
Đợi chị ấy đến đã.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT