“Cháu cũng không được uống.”
Lục Ninh giận dữ ngẩng đầu, thấy Lục Ứng Trì, cô lập tức nhíu mày: “Làm gì đó!”
“Không tự biết mình thế nào à?” Lục Ứng Trì uống cạn ly nước trái cây rồi đặt cái ly trống xuống trước mặt cô bé, “Thứ gì cũng dám uống bừa.”
Vừa rồi Lục Ninh chỉ bảo người giúp việc mang nước trái cây lên nhueng lại không phát hiện ra trong mấy ly nước đó đều có đá.
Lục Ninh nhìn thấy đá còn sót lại dưới đáy ly thì khí thế hung hăng lập tức xẹp xuống, thấy sau lưng Lục Ứng Trì là Quách Lực Ngôn, cô thò đầu ra hỏi: “Anh ổn chưa?”
Vì bị bỏng nên mu bàn tay của Quách Lực Ngôn không được băng lại mà chỉ bôi thuốc, may mà không quá nghiêm trọng.
“Không sao.” Quách Lực Ngôn mỉm cười với cô bé, “Cảm ơn em.”
“Ờ.” Lục Ninh rụt đầu lại, “Em chỉ nể mặt mấy món quà đó thôi.”
Trong lòng Quách Lực Ngôn nghĩ, vậy cũng đủ rồi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play