Kiều Ngô bị hỏi đến mức hoàn toàn không kịp phản ứng, cô không ngờ một người như Lục Tẫn Chi lại để tâm đến chuyện vô nghĩa như vậy, khiến cô hoàn toàn không có sự chuẩn bị.
Sau giây lát sững sờ, cô nhanh chóng tìm được cái cớ: “Chỉ là… một người bạn mà anh không quen biết.”
“Trước khi cô nói thì tôi không quen.” Lục Tẫn Chi đáp.
Sau khi cô nói… thì chưa chắc.
“…” Kiều Ngô không biểu cảm gì, “Chỉ là hiểu lầm thôi, anh nhất định phải khiến tôi mất mặt như vậy sao?”
Lục Tẫn Chi tựa lưng vào ghế xe, hai tay anh đan vào nhau buông lỏng ở trước người, nghe vậy thì anh hơi nghiêng đầu nhìn cô một cái, sau đó bật cười rồi thẳng thừng thừa nhận: “Ừ.”
Quả nhiên.
Kiều Ngô nghĩ thầm, có những người dù thay đổi thế nào thì bản chất trong xương tủy vẫn không thay đổi được.
Có lẽ vì Lục Tẫn Chi thông minh hơn người thường nên từ nhỏ anh đã khó đồng cảm với người khác. Anh thích quan sát cảm xúc của đối phương qua những biểu hiện rõ ràng, vì thế thường có chút thú vui kỳ quái. Khi còn nhỏ thì càng tệ hơn, anh thường giành lấy những thứ mà Lục Tuyên và Lục Ứng Trì thích. Xem ra bây giờ cũng không khác mấy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT