May mà mọi người đều có biện pháp phòng tránh an toàn nên không ai bị thương gì nghiêm trọng.
Chỉ là Lục Tuyên bị lạnh quá, trong thời tiết cực đoan, mưa đá và nước mưa rơi vào người khiến anh phát sinh triệu chứng dị ứng, cộng thêm cảm xúc dao động mạnh, vừa về đến nơi là anh bắt đầu sốt. Sau khi bác sĩ xử lý xong, anh liền nằm ngủ trong bệnh viện.
Anh ở phòng bệnh VIP, người nhà đi cùng cũng được chuẩn bị phòng nghỉ riêng.
Kiều Ngô ngồi trên sofa ngoài phòng bệnh. Được bác sĩ dặn dò nên hiện tại cô không còn lo lắng về tình trạng cơ thể của Lục Tuyên nữa, chỉ là cứ mãi nghĩ về những lời anh nói trước khi lên xe cứu thương.
Bất chợt, có người kéo tay cô qua, đặt vào một chiếc cốc thủy tinh còn ấm.
Lục Tẫn Chi ngồi xuống bên cạnh cô: “Em uống chút nước ấm đi.”
Kiều Ngô ngẩng lên uống một ngụm. Rõ ràng là cô không dính mưa, nhưng cơ thể cứ lạnh ngắt, mãi đến khi uống xong ly nước này, cô mới cảm thấy dễ thở hơn nhiều.
Cô lại không kìm được mà nhìn anh.
Người đối diện khẽ xoa đầu cô một cái, sau đó anh nhẹ nhàng bao lấy bàn tay lạnh buốt của cô: “Em sợ gì chứ?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play