“Khụ khụ khụ!” Lục Giang ho sâu mấy tiếng, “Rảnh rỗi không có việc gì thì đến đây chơi mạt chược với chú đi.”
“Tiểu Ngô.” Ông gọi một tiếng thật rõ, “Cháu lại đây.”
Kiều Ngô lập tức rút tay mình ra rồi đứng dậy.
Lục Giang tận mắt nhìn thấy đứa con vô tích sự của mình chẳng thèm che giấu vẻ mất kiên nhẫn trên mặt.
Một chút tâm cơ cũng không có! Sao nó không viết luôn cái biểu ngữ thật to rồi dán trước cửa nhà người ta đi! Cho toàn dân thiên hạ nhìn thấy cho rồi!
“Đứng đó làm gì?” Thấy Lục Ứng Trì thất thần đứng trước cửa sổ, Lục Giang gọi một tiếng, “Lại đây.”
Ông không chuẩn bị bao lì xì, định đánh mạt chược thua ít tiền coi như lì xì cho đám trẻ vậy.
Kiều Tri Nghĩa không biết chơi nên chỉ ngồi bên cạnh Lục Giang.
“Ông chơi mạt chược với chú hai đấy à.” Lục Ninh chẳng hiểu gì nhưng vẫn rất tỉnh táo, “Tết nhất rồi, chơi làm gì chứ.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play