Mấy thứ linh tinh rối tung rối mù gì đây, cũng không biết anh đã nhìn lén bao lâu rồi.
Kiều Ngô rút tay mình ra, cô gọi phục vụ mang ít nước giải rượu trước, rồi mới quay lại nhìn Lục Tuyên đang co mình trong góc sofa sau khi bị hất tay ra: “Sao mãi không thấy anh vậy?”
“Tôi không có bảng tên.”
Thực ra Lục Tuyên không nổi trong giới fan, nhưng ở giới thượng lưu thì nhiều người biết đến cái tên “kẻ đổ tiền ngu ngốc” này.
Dù không có bảng tên nên không được ngồi ghế đầu trong bữa tối, nhưng chỉ cần anh muốn, kiểu gì cũng có người chủ động nhường chỗ.
Thế nên Kiều Ngô hơi ngạc nhiên khi cả buổi không thấy bóng dáng anh đâu.
“Không có bảng tên thì không được lộ mặt à?” Cô hỏi.
Sau khi uống rượu thì Lục Tuyên hành động toàn dựa vào trực giác, anhcau mày lẩm bẩm: “Lỡ người ta nói tôi làm màu thì sao?”
Dù sao cũng từng tham gia hai đoàn phim hoàn chỉnh, từng gặp đủ kiểu người, trừ mấy phim mạng rẻ tiền dở tệ ra thì anh cũng hiểu rõ trong một đoàn phim các diễn viên được phân cấp như thế nào, biết rằng trong một tác phẩm thì chỉ có một hai vai chính mà thôi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play