Vừa dứt lời, cửa sau lưng đã bị đẩy mạnh ra, Lục Ứng Trì đứng ngay ngưỡng cửa: “Lục Ninh, cháu lại dẫn về cái gì linh tinh—”
Thấy rõ người đang ngồi xổm trên thảm với Lục Ninh, Lục Ứng Trì lập tức đứng nghiêm lại: “Kiều Ngô? Chị về từ khi nào vậy?”
Cậu nghe nói Lục Ninh bế về một con mèo con.
Cái con nhóc đó đến cả chuyện đến tháng của mình mà còn mơ mơ màng màng thì nuôi nổi mèo gì chứ, không bóp chết nó là may rồi.
Thế nên cậu mới lên đây xem thử, không ngờ lại gặp được niềm vui bất ngờ thế này.
Mấy hôm trước điện thoại của cậu bị Lục Tẫn Chi giật mất, chưa kịp gọi cho Kiều Ngô, sau đó nhắn tin thì cô trả lời rất chậm, cộng thêm bận nên mãi mà họ không có cơ hội nói chuyện.
Giờ thì cậu chỉ mong mau chóng nói tin tốt cho cô biết, nhưng vừa bước lại gần, cậu đã thấy trán cô dán băng gạc.
Sắc mặt Lục Ứng Trì lập tức sầm lại, ánh mắt tối sầm như sắp có bão, cậu bước nhanh tới trước mặt Kiều Ngô ngồi xuống rồi dùng hai tay giữ lấy mặt cô, nhìn chằm chằm: “Ai làm?!”
Tôi sẽ giết chết kẻ đó!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT