Kiều Ngô bật cười: “Trước kia mấy người phải đi xa, chẳng phải cha tôi cũng đưa mấy người đi đấy thôi?”
“Không giống nhau.”
“Khác chỗ nào?” Kiều Ngô cố ý muốn chỉnh đốn Lục Tẫn Chi, “Tuy bây giờ tôi kiêm nhiều vai trò, nhưng chủ yếu vẫn là quản gia. Đây là việc trong bổn phận của tôi, chẳng lẽ anh muốn tôi cầm tiền lương do anh trả mà không làm gì sao?”
Tuy Lục Tẫn Chi phản ứng chậm với cảm xúc nhưng anh vẫn nghe ra được ẩn ý trong lời này.
Trước kia Kiều Ngô không nói chuyện kiểu này với anh, là kiểu có chút ép người, lại mang ý dẫn dắt.
Anh chỉ từng nghe thấy Kiều Ngô dùng giọng điệu này lúc huấn luyện mấy con chó nhỏ thôi.
Cô đang coi anh như mấy con chó đó.
Coi anh như một trong những đặc quyền của cô.
Lần này thậm chí, Lục Tẫn Chi còn chẳng cần soi gương cũng biết ánh mắt mình chắc chắn đang đầy vẻ không vui, bởi gần đây anh thường cảm nhận được loại phản ứng cảm xúc này.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play