Kiều Ngô liếc cậu: “Nói chuyện cũng suy nghĩ chút đi.”
Chưa nói đến quy trình hủy hợp đồng vốn đã phức tạp, mà mấy người này lại là sinh viên còn đang đi học, lấy đâu ra tiền mà trả phí phá vỡ hợp đồng chứ.
Cô chợt nhớ đến cốt truyện gốc, quả thật Liêu Liêu có ký với một công ty bóc lột, sau đó bị đẩy lên bàn tiệc của Chung Mân, từ đó mới quen cậu ấy. Về sau, Chung Mân vì cô ấy mà kiện công ty để giải ước, còn thu mua luôn công ty đó, hai người cũng dây dưa rắc rối từ đó.
Nhưng giờ thì chưa tính đến chuyện Chung Mân còn chưa quen biết Liêu Liêu, mà cho dù có biết, hiện giờ đầu óc Chung Mân toàn nghĩ đến mấy cái mẫu giáo với phòng sinh hoạt ở quê, chắc chẳng có sức đâu mà đi thu mua công ty.
Lạ thật, sao việc của nam chính toàn bị cô gặp phải thế?
Lê Hướng Dương cũng khẽ nói: “Có phí phá hợp đồng.”
“Tưởng gì chứ, vụ này để tôi lo.” Tần Thiên Duệ vung tiền không chớp mắt, “Tôi sẽ nhờ đội ngũ luật sư của nhà tôi giúp mấy người kiện, đảm bảo không phải bồi thường nhiều. Còn lại tôi lo hết.”
Giọng điệu cứ như đang mời họ ăn cơm vậy.
Kiều Ngô trầm ngâm một lúc rồi bất ngờ bật cười: “Tư duy cao hơn chút đi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT