Lục Tẫn Chi nghỉ tại nhà của một người dân bên cạnh. Ở trong môi trường xa lạ, anh vẫn giữ nhịp sinh học riêng của mình nên sáng sớm hôm sau đã tỉnh dậy. Sau khi rửa mặt đơn giản, anh đến nhà trưởng thôn.
Kiều Ngô đang ngồi xổm bên bể nước trong sân rửa mặt, tóc mái phía trước bị thấm ướt, lúc cô quay đầu nhìn anh thì đôi mắt đã ướt át ngấn nước.
Tiếc là tối qua ánh sáng quá yếu, có lẽ lúc đó cô cũng mang vẻ mặt thế này.
Lục Tẫn Chi cảm thấy bản thân hơi kỳ lạ. Anh rất ngưỡng mộ dáng vẻ tự tin của Kiều Ngô, nhưng cũng thích vẻ mặt có vẻ yếu đuối hiện giờ của cô.
“Khi nào anh đi?” Kiều Ngô bước đến trước mặt anh.
Lục Tẫn Chi vẫn nhìn cô, cho đến khi màn sương trong mắt cô tan thì đi mới lên tiếng: “Sắp rồi.”
“Thật là tùy hứng.” Kiều Ngô đặt chậu nước xuống, “Tôi tiễn anh ra đầu thôn nhé.”
Lục Tẫn Chi không từ chối, anh không coi đây là chia ly vì dù sao vài ngày nữa Kiều Ngô cũng sẽ quay về mà.
Anh vào nhà chào tạm biệt trưởng thôn và mọi người, còn Kiều Ngô thì đứng ngoài cửa đợi anh.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play