“Ta bị Dao Quang Hổ đuổi đến bước đường cùng, vốn nghĩ bản thân chắc chắn không còn đường sống…” Lộ Sinh kể với giọng bi thương đầy cảm xúc, nói năng rất có khí thế khiến mọi người đều dừng tay, ngay cả chén canh ngọt cũng bỏ quên mà chăm chú đợi nghe phần tiếp theo, “Ta khó khăn lắm mới gặp được một người, nhưng người ấy… cũng không giúp gì được. Khi ta kiệt sức ngã xuống, tiếng gầm của Dao Quang Hổ vang lên sau lưng, mà ta… đã không còn sức phản kháng, chỉ có thể chờ cái chết giáng xuống.”
“Nhưng đúng lúc đó! Người ấy, cao nhân, xuất hiện rồi!” Lộ Sinh bỗng trở nên kích động, “Ngược ánh sáng, ta chỉ mơ hồ thấy bóng dáng nàng ấy. Chỉ thấy tóc dài tung bay, mặc bạch y, từ trên trời giáng xuống. Tà áo nàng ấy theo gió tung bay, toàn thân như được bao phủ bởi tiên khí, khiến dáng vẻ vốn thướt tha giờ càng thêm thần thánh…”
Người ta nói sắp chết sẽ thấy ảo ảnh, trước đây Mộc Dao không tin, dù gì nàng cũng từng giết không ít người, mà chẳng ai trước khi chết có thời gian nói lời trăn trối cả. Nhưng xem ra câu này đúng thật rồi. Có vẻ những người trước đó là vì chết quá nhanh nên chưa kịp thấy gì cả.
Vả lại…
Mộc Dao cúi đầu nhìn bộ trường bào màu xanh của mình.
Có lẽ Lộ Sinh bị… mù màu nhẹ.
“Trong núi lại có cao nhân như thế à?” Hàn Linh trầm ngâm. Chuyện này chẳng lẽ có liên quan đến điều kiện vượt ải?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play