Tô Lê vừa cắn bút vừa tính toán số thịt rừng còn lại sau chuyến đi săn lần trước. Lần trước, cô chỉ lo gửi cho chú út mà quên mất ông nội. Chắc ông cũng thích. Vậy thì hai hôm nữa khi gửi thư, cô sẽ gửi luôn số thịt rừng còn lại cho ông.
Không được, nếu gửi hết một lần, chắc chắn ông nội sẽ lấy rượu ra uống. Không có ai trông chừng, ông ấy sẽ uống không biết điểm dừng. Phải dặn chú út để ý ông nội một chút mới được.
Nghĩ vậy, cô liền viết thêm vào cuối thư, dặn Nhậm Thiên Phàm để ý ông nội, đừng để ông uống quá chén. Nếu không để mẹ nuôi An Chi biết được, mẹ nuôi sẽ tìm họ tính sổ.
Viết xong những dòng này, Tô Lê cảm thấy yên tâm. Chuyện này coi như không liên quan đến cô nữa, cô đã nhắc nhở rồi nhé!
Sau khi viết xong thư, Tô Lê gấp lại, bỏ vào phong bì, định bụng khi nào rảnh sẽ lên trấn gửi đi.
Nghĩ trời còn sớm, ngủ cũng không được, cô quyết định tranh thủ làm luôn số thịt rừng định gửi đi lần tới. Đóng gói cẩn thận, lần sau đi cũng tiện, đỡ quên.
Thế là, đèn bếp nhà Tô Lê sáng suốt đêm, mùi thịt thơm bay xa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT