Mãi đến khi nghe Tào Trưng nói những lời này, trái tim treo lơ lửng của Từ Kiều Kiều mới trở về vị trí cũ, cô ta không ngừng tự an ủi: Không sao Từ Kiều Kiều, nếu Tào Trưng đã nói như vậy, vậy Lâm Xuân Thảo nhất định không về được nữa, mình còn lo lắng cái gì?
Cảm giác nhẹ nhõm và vui sướng dâng trào, thật tốt! Nếu Lâm Xuân Thảo không quay về, vậy có phải bí mật của mình sẽ không bị ai phát hiện ra không? Cuối cùng mình cũng có thể yên tâm ngủ ngon rồi!
"Cảm ơn thanh niên tri thức Tào!" Từ Kiều Kiều nghe được tin này, tâm trạng tốt hẳn lên, nhìn Tào Trưng cũng thấy thuận mắt hơn rất nhiều, lần đầu tiên nói lời cảm ơn với anh ta rồi quay người bỏ đi.
Chỉ còn lại Tào Trưng đứng ngây ra đó với tư thế đang gánh nước, không hiểu nổi Từ Kiều Kiều bị làm sao nữa. Bình thường cô ta chẳng bao giờ nhìn thẳng vào anh ta, vậy mà hôm nay lại nói lời cảm ơn với anh ta?
Tào Trưng thấy khó hiểu vô cùng. Nghĩ mãi không ra, anh ta quyết định mặc kệ, tiếp tục đi gánh nước, việc này quan trọng hơn!
Đến khi Tô Lê biết được tin này, Lâm Xuân Thảo đã bị đưa lên xe đi Bắc Đại Hoang từ tối hôm qua. Đinh Kiến Thiết còn sợ cô ta bỏ trốn giữa đường, nên đã nhờ người quen để mắt đến cô ta trên đường.
Tuy nói vậy, nhưng Đinh Kiến Thiết cũng không sợ Lâm Xuân Thảo bỏ trốn. Bởi vì trong thời đại này, đi đâu cũng cần sổ lương thực, sổ hộ khẩu và giấy giới thiệu. Nếu không có những thứ này thì sẽ bị coi là người không có hộ khẩu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play