Hắn xuống cáp treo, vươn tay kéo nhẹ dây mũ trước ngực cô. 
“Tự mình sợ đến mức đó, còn xin lỗi bọn tôi.” 
Hắn vừa kéo, đã che khuất hoàn toàn đôi mắt đen láy trong veo của Đường Điềm bằng vành mũ. 
Cô xoay người kéo vành mũ xuống một chút, nói với hắn: “Anh đừng có lúc nào cũng động vào mũ của tôi chứ.” 
Phó Hi cong môi, ngoài miệng thì đáp ứng rất tốt, nhưng có làm được hay không lại là chuyện khác. 
Thẩm Yến Lễ thấy Phó Hi và Đường Điềm đi lại gần, lông mày tuấn dật lạnh lẽo như sương tuyết, đôi môi mỏng càng mím chặt thành một đường thẳng.
Dưới chân cáp treo là bãi đỗ xe, tài xế đã đợi sẵn ở đó. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play