Liễu Hiểu Chi cứng họng, những lời Đường Điềm nói làm cô ta chấn động, cô ta trước đây… chưa từng thấy cô sắc sảo, đanh đá như vậy, nói làm cô ta không cách nào phản bác.
Đường Điềm làm lơ vẻ mặt kinh ngạc đến ngây người của cô ta, tiếp tục nói: “Lời cảm ơn thì không cần, lát nữa cô đi thu dọn bộ đồ ăn ở phòng Phó tiên sinh, chuyện này coi như huề nhau.”
Phó Hi vốn đang tựa ở hành lang xem kịch: “?”
Nụ cười vừa nãy còn hiện trên khóe môi, vào khoảnh khắc này đã biến mất không còn dấu vết.
Sắc mắt trong đôi mắt đào hoa hẹp dài của hắn trầm xuống, dường như không vui với những lời Đường Điềm nói.
Đường Điềm nói một hơi như đổ đậu xong, không thèm để ý đến Liễu Hiểu Chi đang sững sờ tại chỗ, cô bước vào thang máy, nhân tiện xuống lầu ăn mấy miếng trái cây đã cắt sẵn.
Cô cũng đã đói bụng, phải làm xong những việc này mới có thể ăn bữa trưa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play