Một bữa cơm kết thúc, trên người Đường Điềm mơ hồ thấm mùi hoa, làm Bùi Giác không tài nào vứt bỏ được.
Đường Điềm một lòng chuyên tâm vào công việc, đối diện Phó Hi nhướn mày về phía cô, cô đều làm như không nhìn thấy.
Nếu cô nhìn Phó Hi thêm một cái, hắn có thể làm ầm ĩ lên.
Thẩm Yến Lễ đã quen giương mắt là có thể nhìn đến đối diện Đường Điềm, hôm nay vừa ngẩng mắt, đối diện không có một bóng người, thân ảnh của Đường Điềm bị Bùi Giác cao lớn anh tuấn che khuất.
Môi mỏng của hắn hơi mím, vén mi mắt quét vài lần về phía Đường Điềm ở chếch về đối diện, sau đó liền không còn nhìn cô nữa.
Màn đêm dần dần buông xuống, khi Ôn Thiệu Hàn trở về, bên ngoài đang đổ một trận mưa phùn mênh mông, hơi nước tràn ngập trong không khí khiến quần áo đều ẩm ướt.
“Đường Điềm, cô đi đón Ôn tiên sinh về.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play